Người quả phụ bến xe làm quán trọ
Manh chiếu cùn dời mãi dấu xe qua
Mưa nặng hạt còn nơi nào nương náo
Áo vá chằm giá rét cắt làn da
Đàn con dại co ro ngồi bên chị
Mắt kinh hoàng sấm chớp xé màn đêm
Đứa lớn hỏi mền đâu mà không đắp
Chị nghẹn lời vụn vỡ cả buồng tim
Chị kiếm sống bằng cách giùm giữ chỗ
Khách đi về mua vé tặng tiền dư
Đồng bạc lẻ góp gom mua phần sữa
Mua phần cơm đạm bạc với cà dưa
Một ngày kia có một người thương cảm
Ngỏ lời xin nuôi bớt một người con
Chị cho đi mà lòng nghe muối xát
Tấm thẻ bài tên bố giữ nghe con !
Nguyễn Tình Cờ
No comments:
Post a Comment