Đối với nhiều người ở Miền Nam trước 1975, những bản nhạc xuân là một phần không thể thiếu khi mùa xuân của thiên nhiên về khắp đất trời. Nhạc xuân tô đậm thêm hương xuân, tạo nên một sắc thái riêng cho xã hội Miền Nam mỗi khi xuân về. Cũng vì lẽ đó, những bản nhạc xuân đó theo người Việt ra đến hải ngoại, tiếp tục vang lên trong những nơi cộng đồng người Việt sinh sống.
Nhạc xuân trước 1975 đã làm vơi đi nỗi nhớ nhà của những mùa xuân xa quê hương. Thật khó mà nói là bài nhạc xuân nào là “hay nhất”. Bởi vì mỗi bài nhạc xuân “hay” một phần là do có gắn liền với những ký ức của từng khán thính giả khác nhau. Ngoài những bản nhạc xuân hầu như ai cũng biết như Ly Rượu Mừng, Xuân Này Con Không Về… nhiều bản nhạc xuân khác dù ít phổ biến hơn một chút, nhưng vẫn là một trời kỷ niệm về những mùa xuân đã qua tại quê nhà.
Hãy nghe lại ca khúc Đón Xuân của nhạc sĩ Phạm Đình Chương. Nhắc đến Phạm Đình Chương, mọi người đều nghĩ ngay đến Ly Rượu Mừng, bài nhạc xuân phổ biến nhất trước 1975, và tới giờ này cũng đã trở thành ca khúc xuân được ưa chuộng nhất tại Việt Nam, chỉ một năm sau khi được chính quyền CSVN “thả tự do”. Ít có người nhận ra là Đón Xuân cũng là một ca khúc xuân cũng vô cùng đặc sắc của Phạm Đình Chương, và mức độ phổ biến có lẽ cũng chỉ sau Ly Rượu Mừng. Trong tiết điệu Swing rộn ràng, những lời ca xuân phơi phới theo giai điệu tươi vui:
Xuân đã đến rồi, reo rắc ngàn hồn hoa xuống đời
Vui trong bình minh, muôn loài chim hát vang mọi nơi
Đẹp trong tiếng cười, cho kiếp người tình thương đắm đuối
Ánh Xuân đem vui với đời
Kìa trong vạt nắng
Mạch Xuân tràn dâng
Khóm hoa nhẹ rung, môi cười thẹn thùng , cùng bao nguồn sáng
Bướm say duyên lành
Thắm tô trời xanh
Bầy chim tung cánh, Hát vui đón mừng mùa nắng tươi lan…
Chỉ cần nghe Đón Xuân, thính giả cũng đã cảm nhận được thiên nhiên tươi đẹp như thế nào khi vào xuân: có nắng xuân tươi, có gió xuân nhẹ về, có chim muông, ong bướm… Trước một khung cảnh nên thơ như vậy, lòng người cũng hân hoan cùng xuân đất trời:
Ta nghe gió về đang thiết tha như muôn tiếng đàn
Xuân dâng niềm vui, cho ngày xanh không hoen lời than
Sầu thương xóa mờ Tình yêu đời càng thêm chan chứa
Khát khao Xuân tươi thái hòa.
Cùng đón chúa Xuân,
Đang giáng xuống trần
Thế gian lắng nghe tình Xuân nồng
Kiếp hoa hết phai đời hương phấn
Nào ai hững hờ
Xuân vẫn ngóng chờ
Tới đây nắm tay cùng ca múa
Hát lên đón Xuân của tuổi thơ…
Một bản nhạc khác, mỗi khi nghe lại cũng gợi lại những mùa xuân thanh bình của Miền Nam, đó là bài Xuân Miền Nam của nhạc sĩ Văn Phụng. Người nhạc sĩ yêu đời, mới từ Miền Bắc di cư vào, hình như đã ngất ngây trong bầu không khí thanh bình, tự do của mùa xuân Miền Nam:
Đàn ai lả lơi theo gió buông tơ vàng
Lời ai còn vương vấn mãi nghe mơ màng
Trời thắm bừng lên muôn sắc tươi huy hoàng
Tim nao nao rung nhịp mến,
lan trong hơi xuân đầm ấm,
gió khơi tình thương…
Trong tiết điệu Rumba khoan thai, thanh thoát, tác giả diễn tả niềm lạc quan yêu đời dâng trào. Người nghệ sĩ tạm quên đi những thương nhớ về một nửa quê hương ở Miền Bắc, vẫn còn đang trong mây mờ tù ngục:
…Miền Nam ! Niềm vui chan chứa đêm mơ hồ
Miền Nam ! Tình xuân sưởi ấm thêm đôi bờ
Giờ đây, mùa xuân đang xóa tan mây mờ
Quên đi đau thương sầu nhớ
vui ca tung gieo nguồn sống, đắp xây tự do…
Và để đắp xây, bảo vệ những mùa xuân tự do cho Miền Nam, những người Việt luôn nhớ về hình ảnh những người lính Cộng Hòa. Ca khúc Đồn Vắng Chiều Xuân của nhạc sĩ Trần Thiện Thanh là một trong những ca khúc xuân viết cho người lính rất phổ biến. Hình ảnh người lính đón xuân với phiên gác chiều nơi tiền tuyến, nhìn mai rừng nở hoa mà chạnh lòng nhớ về nơi hậu phương, có người yêu nhỏ bé:
Đầu xuân năm đó anh ra đi
Mùa xuân này đến anh chưa về
Những hôm vừa xong phiên gác chiều
Ven rừng kín hoa mai vàng
Chợt nhớ tới sắc áo năm nào em đến thăm gác nhỏ
Mùa hoa năm đó ta chung đôi
Mùa hoa này nữa xa nhau rồi
Nhớ đêm hành quân thân ướt mềm
Băng giòng sông loang trăng đầy
Lòng muốn vớt ánh trăng thề viết tên em…
Câu hát mà hình như ai cũng thuộc chính là: ….Đồn anh đóng ven rừng mai
Nếu mai không nở, anh đâu biết xuân về hay chưa?
Chờ em một cánh thư xuân, nhớ thương gom đầy
Cho chiến sĩ vui miền xa xôi…
Người nhạc sĩ lính Trần Thiện Thanh đã phác họa hình ảnh một người lính Cộng Hòa hiền hòa, đầy nhân bản: …Hẹn em khi khắp nơi yên vui
Mùa xuân ngày đó riêng đôi mình
Phút giây mộng mơ nâng cánh hoa mai nhẹ rớt trên vai đầy,
hồn chơi vơi Ngỡ giữa xuân vàng, dáng em sang…
Hãy để hồn xuân trở về, cùng với những giai điệu mùa xuân của quá khứ, mà vẫn chưa hề nhạt phai cho đến tận những mùa xuân hiện tại…
Cung Mi / SBTN
No comments:
Post a Comment