Tháng
tư lại đến nỗi buồn lại đâu đó hiện về trong ký ức của hàng triệu người
Nam Việt Nam? Ngày 30/04/1975 là ngày quốc hận của người thua cuộc với
nỗi đau mất mát của những gia đình mất cha, mẹ mất chồng, vợ mất con
hàng triệu người phải ly tán tha phương nơi đất khách quê người. những
người còn ở lại cũng đau đớn không nguôi kẻ bỏ xác nơi biển, kẻ chết
trên rừng kinh tế mới, người chết trong tù giam cộng sản do đã từng tham
gia lính, câu chuyện tôi kể dưới đây diễn ra trong ngày 30/04/1975 do
một người chú hàng xóm kể bởi lúc đó tôi chưa chào đời.
Tháng tư đến phượng hồng đua nhau nở
Nhuộm đỏ chiều tan học nhớ mùa thi
Em cùng tôi ngơ ngác chẳng biết gì
Đang hái phượng giặc đỏ về giải phóng
Tôi ngơ ngác nhìn Sài Gòn vắng bóng
Em lệ nhòa cha lính trận chưa về
Thành phố buồn ngang dọc chẳng tiếng xe
Tiếng cắc cục AK nghe đâu đó
Rồi những tiếng tư bản nghe thật rõ
Cắc cục vang máu nhuộm đỏ con đường
Nhà bác thành đại lý sữa nam phương
Bị xử bắn tài sản sung công quỹ
Dinh tổng thống thì hiên ngang bầy quỷ
Đuôi thật dài che dấu kỹ cành cây(*)
Bọn ma rừng lùng sục cướp giữa ngày
Miệng hô ngụy khói súng bay người chết
Em sợ hãi còn tôi thì căm ghét
Lũ giết người chẳng phân biệt người ngay
Suốt cả đêm hai đứa ướt mắt cay
Bọn ăn cướp giết người hay giải phóng?
Trời cũng sáng quốc tế người lao động
Em về nhà với hy vọng tìm cha
Cha của em nằm chết ở góc nhà
Với quân phục cộng hòa là bị bắn
Hàng xóm kể cha em không tấc sắt
Đi tim em còn thất lạc chưa về
Khi Sài Gòn thất thủ lúc đêm khuya
Giặc lùng sục bắn cha em cướp hết
Bỗng tiếng khóc òa lên như gào thét
Mẹ của em vừa về đến kêu gào
Sài Gòn buồn với hàng triệu nỗi đau
Ngày mất nước tháng tư sầu đau lắm?
(*) bộ đội đeo cây lá khắp người khi đi vào Sài Gòn
No comments:
Post a Comment